1. What is the afterlife like?
Sidy and Irve are business partners. They made a deal that who dies first will contact other the living one from the afterlife. So Irve dies. Sidy doesn’t hear from him for about a year, figures there is no afterlife. Then one day he gets a call. It’s Irv. “So there is an afterlife! What’s it like?” Sid asks. “Well, I sleep very late. I get up, have a big breakfast. Then I have sex, lots of sex. Then I go back to sleep, but I get up for lunch, have a big lunch. Have some more sex, take a nap. Huge dinner. More sex. Go to sleep and wake up the next day.” “Oh, my God,” says Sid. “So that’s what heaven is like?” “Oh no,” says Irv. “I’m not in heaven. I’m a bear in Yellowstone Park.”
Bài dịch: Thế giới bên kia trông như thế nào?
Sid và Irv là đối tác kinh doanh. Họ thỏa thuận rằng một trong hai người, ai chết trước sẽ liên lạc với người còn lại từ thế giới bên kia. Rồi một ngày Irv chết. Sid không nhận được lời nhắn nhủ nào trong suốt một năm sau đó, nên nghĩ rằng chắc chẳng có cái gì gọi là thế giới bên kia.
Rồi một ngày, anh ta nhận được cuộc điện thoại. Đó là Irv. “Vậy là có thế giới bên kia. Nó trông như thế nào?”, Sid hỏi. “Ồ, tớ ngủ rất muộn. Khi tỉnh dậy, tớ ăn bữa sáng khổng lồ, rồi làm tình rất nhiều. Sau đó tớ lại đi ngủ và khi thức giấc ăn bữa trưa khổng lồ, rồi lại làm tình, rồi lại ngủ trưa. Rồi một bữa tối khổng lồ, rồi lại làm tình. Rồi lại đi ngủ và thức giấc vào ngày hôm sau”. “Ôi trời ơi”, Sid thốt lên. “Hóa ra là thiên đường là như vậy”. “Ôi không”, Irv nói. “Không phải tớ đang ở thiên đường. Tớ đang là một con gấu ở Vườn quốc gia Yellowstone”.
2. The crow and the vase
In a spell of dry weather, when the Birds could find very little to drink, a thirsty Crow found a pitcher with a little water in it. But the pitcher was high and had a narrow neck, and no matter how he tried, the Crow could not reach the water. The poor thing felt as if he must die of thirst. Then an idea came to him. Picking up some small pebbles, he dropped them into the pitcher one by one. With each pebble the water rose a little higher until at last it was near enough so he could drink. “In a pinch a good use of our wits may help us out.”
Bài dịch: Con quạ và cái bình
Vào một đợt khô hạn, khi các loài chim chỉ có thể tìm thấy rất ít nước để uống, một con quạ khát nước đã tìm thấy một cái bình trong đó có một ít nước. Nhưng cái bình thì cao và có cái cổ hẹp, và dù cho quạ ta có cố gắng sao đi chăng nữa thì nó cũng không thể chạm được tới nước trong bình. Nó cảm nhận một điều tệ hại nếu nó phải chết vì khát. Sau đó, một ý tưởng thoáng lên trong nó. Nó nhặt lên vài viên sỏi nhỏ và thả từng viên một vài cáu bình chứa nước. Cứ mỗi viên sỏi thì nước lại dang lên cao hơn cho đến cuối cùng đã gần đủ để nên nó có thể uống. “Trong một trường hợp cấp thiết thì sự bình tĩnh sẽ giúp chúng ta vượt qua những sự cố.”
3. Shy people cannot teach courage
Once there lived a hind in a forest. She had a son who had grown very young and strong. She was very happy to see his stout body and branched strong horns and thought, “stags have powerful horns, why should they be afraid of hounds, wolves then? It’s sheer cowardice. I would never
like my son to do it at all.”
After some time, the hind’s son came there. The hind wanted to teach him to be courageous. She said, “Son! You have a stout body and strong horns. So, you must not run away from hounds and wolves. Don’t be a coward.”
“Ok, mom; I won’t”, said the stag. Just then the mother and the son heard the bark of the hounds. The hind got ready to run away when her son asked her to stay on. She said, “You may, but I have no horns.”
Saying so, she ran as fast as she could. The mother herself was a coward and was teaching courage to her son. What a satire!
Bài dịch: Kẻ nhút nhát không thể dạy sự dũng cảm
Một thuở nọ có một con hươu mẹ ở một khu rừng. Hươu mẹ này có một chú hươu con đực đang lớn mạnh mỗi ngày. Cô ấy rất vui vì đứa con mình có những bắp săn chắc và những nhánh sừng khỏe mạnh và cô ấy suy nghĩ: “loài hươu với những chiếc sừng mạnh mẽ, tại sao chúng ta lại sợ những con chó sẵn và chó sói nhỉ? Đó là một điều tủi nhục. Tôi không bao giờ muốn đứa con tôi trở nên như vậy”.
Sau một lúc, hươu con đến. Hươu mẹ muốn dạy hươu con trở nên nên dũng cảm. Hươu mẹ nói:”Con trai! Con có một thân thể mập mạp và bộ sừng khỏe. Vì vậy, con không phải bỏ chạy khỏi chó săn và chó sói. Đừng là một kẻ nhát gan.”
“Vâng, mẹ; con sẽ không nhút nhát” hươu con nói. Vừa đúng lúc người mẹ và người con nghe tiếng sủa của chó sói. Con hươu mẹ sẵn sàng chạy thoát khi hươu con yêu cầu mẹ ở lại. Người mẹ nói, “con có thể, nhưng mẹ không có những cái sừng”
Nói xong, hươu mẹ chạy nhanh nhất có thể. Bản thân hươu mẹ là một kẻ nhút nhát và lại dạy hươu con sự dũng cảm. Thật mỉa mai!
4. Never fight for trivial things
It was high summer. A traveller hired a donkey and set out on a journey. The owner of the donkey was following behind to drive the beast. At mid-day, they decided to take rest for some time but couldn’t find any shady place around. So, the traveler decided to rest in the shade of the donkey. But the owner didn’t let him do so as he himself wanted to sit in its shadow.
The trveller said, “How can you refuse me the shadow? I have paid you money after all.”
“But you have paid for the ride, not for resting in his shadow”, retorted the owner. So, an argument followed between the two. When the donkey saw that the owner and the hirer were busy fighting, he took to his heels and was soon out of sight.
Bài dịch: Đừng bao giờ tranh đấu vì những chuyện vặt
Một mùa hè nóng bức, một người bắt đầu cuộc hành trình của họ với con lừa vừa thuê. Chủ con lừa đi theo sau để điều khiển nó. Đến giữa ngày, họ quyết định nghỉ một lúc nhưng đôi lúc lại không tài nào tìm được nơi râm ráo thích hợp, vì thế cậu thuê con lười đề nghị nghỉ dưới bóng con lừa. Nhưng chủ của nó không để ông ta làm thế vì bản thân ông chỉ muốn mình ngồi trong đấy.
“Sao lại không cho tôi nghỉ chung trong bóng của nó? Tôi trả tiền trước đó rồi mà!”, Ông ta cằn nhằn.
“Ông chỉ trả tiền để lái nó thôi, không có vụ nghỉ trong bóng của nó”, tên chủ đáp lại.
Và một cuộc chiến bằng mồm diễn ra suốt hành trình của họ. Con lừa trông thấy rằng người chủ và ông hành khách có vẻ bận rộn cho cuộc chiến đó, nó liền ngồi dậy và biến đi mất tăm.
5. The two crabs
One fine day two Crabs came out from their home to take a stroll on the sand. “Child,” said the mother, “you are walking very ungracefully. You should accustom yourself to walking straight forward without twisting from side to side.” “Pray, mother,” said the young one, “do but set the example yourself, and I will follow you.” “Examples is the best precept”
Bài dịch: Hai con cua
Một ngày đẹp trời hai con cua đi ra khỏi nhà để đi dạo trên cát. “Này con gái” cua mẹ nói, “Con đang đi rất thiếu duyên dáng đấy. Con nên tập dần cho quen để đi thẳng hướng đừng đi ngang như thế”. “Mẹ hãy thử trước” cua con nói, “Làm một ví dụ từ chính mẹ và con sẽ làm theo” “Ví dụ là lời dạy bảo tốt nhất.”